Robbreport Viet Nam
Robbreport Viet Nam

    Di sản phong cách khơi nguồn sáng tạo của Ralph Rucci

    Hồi tưởng của nhà thiết kế nổi tiếng Ralph Rucci về chiếc giường được thiết kế riêng từng thuộc sở hữu của Nữ Nam tước Pauline de Rothschild.

    Vào những năm cuối đời, có lẽ là năm 1977, tôi đã khám phá ra một hình tượng, một chuẩn mực về tầm nhìn xa trông rộng, gu thẩm mỹ xuất sắc, và phong cách lay động lòng người: Nữ Nam tước Pauline de Rothschild. Trải nghiệm này đã thay đổi cuộc đời tôi và toàn bộ cách tiếp cận sáng tạo của tôi với tư cách là một nhà thiết kế và một nghệ sĩ. Pauline de Rothschild, Elsa Peretti và Diana Vreeland là ba người phụ nữ đã định hình công việc của tôi trong suốt quãng đời còn lại.

    Hành trình tìm hiểu về Pauline của tôi bắt đầu với tạp chí Vogue Mỹ số tháng 12 năm 1963. Số đặc biệt mừng lễ hội luôn là một sự bùng nổ về tầm nhìn của Tổng biên tập Vreeland, người được mệnh danh là Phù thủy của ngành báo chí thời trang. Đối với ấn phẩm đặc biệt này, bà đã cử nhiếp ảnh gia Horst P. Horst và cộng sự Valentine Lawford đến Château Mouton Rothschild để ghi lại cuộc sống riêng tư đầy kỳ diệu của Pauline và Nam tước Philippe.

    Tôi nghĩ rằng tất cả các nhà thiết kế thời trang, thiết kế nội thất, đàn ông và phụ nữ có địa vị xã hội, và cả những người đang học việc, đều bị mê hoặc bởi sự táo bạo tuyệt đối trong cách sắp đặt các đồ vật, tác phẩm nghệ thuật, tượng, những bộ trang phục haute couture và trang sức lộng lẫy của bà. Đó là một sự bùng nổ thẩm mỹ cho cả thế giới vốn coi Pauline không chỉ là một phụ nữ, mà còn là một đức tin.

    Sau đó, bà lại cử Horst và Lawford quay trở lại để thực hiện bộ ảnh cho tạp chí Vogue số tháng 3 năm 1965, ghi lại cảnh nam tước và Pauline làm việc khuya, cùng nhau sắp xếp bảo tàng dưới tầng hầm của lâu đài. Đó là Musée du Vin dans l’Art độc đáo – nơi trưng bày những chiếc ly quý hiếm và các vật phẩm khác tôn vinh rượu vang. Chà, có thể nói rằng những bức ảnh mà Horst gửi về đã vượt xa cả sự mong đợi của Vreeland! Nữ Nam tước đã đặt may những bộ trang phục haute couture mới từ Yves Saint Laurent và mặc lại một thiết kế cũ từ bộ sưu tập cuối cùng của Cristóbal Balenciaga cho buổi chụp hình.

    Điều quan trọng cần biết là, chính số báo này là lý do chính dẫn đến việc Vogue sa thải Vreeland. Tại sao? Bà đã cử một đoàn nhân sự – một danh sách quá dài để liệt kê ở đây – đến những ngọn núi phủ đầy tuyết ở miền bắc Nhật Bản, nơi Richard Avedon đã ghi lại màn trình diễn áo lông lộng lẫy nhất trong một chuyên mục dài 24 trang – dù tất cả đều quá xa vời so với thế giới thực cả về chi phí lẫn tính ứng dụng. Đó là buổi chụp hình có chi phí đắt nhất… và với bố cục này, dàn nhân sự cấp cao của Condé Nast đã quyết định chấm dứt sự nghiệp nghệ thuật của Vreeland. Nhưng họ đâu có ngờ được rằng bà chỉ vừa mới bắt đầu cuộc đời huyền thoại của mình.

    Giờ đây, trở lại với mối quan hệ giữa Vreeland và Pauline, hãy nhớ rằng Vreeland luôn say mê Nữ Nam tước. Kể từ khi đến New York, Pauline là nhà thiết kế haute couture hàng đầu tại Hattie Carnegie – và là người phụ nữ được trả lương cao nhất trong ngành thời trang. Các bộ sưu tập của Pauline vượt xa sự hiểu biết của giới thượng lưu, thường mang những sắc thái của Braque – màu tím cà và xanh lục bảo đậm.

    Đến đây, tôi phải nhắc tới chiếc giường. Vào tháng 6 năm 1969, Vreeland lại gửi Horst và Lawford đến Paris, lần này là để chụp ảnh Nữ Nam tước trong căn hộ một phòng ngủ của bà. Căn hộ này là hội tụ đỉnh cao của tất cả những gì Pauline đã trải nghiệm, nghiên cứu, chắt lọc và thể hiện từ quá trình phát triển vốn văn hóa. Và nó đã trở thành chuẩn mực tham khảo về chất lượng đồ nội thất, đồ vật, nghệ thuật, tượng và vải vóc, cũng như mối liên hệ sâu sắc của tôi với mọi thứ mang phong cách Trung Hoa. Việc sắp xếp đồ nội thất trong không gian và khoảng trống âm quan trọng không kém, thậm chí đôi khi còn quan trọng hơn không gian thực – góp phần tạo nên cái gọi là “Pauline”. Đối với tôi, yếu tố quyến rũ nhất là chiếc giường của bà.

    Khung giường được làm bằng thép màu xám đậm, gần như màu than chì, và các vòng nối các bộ phận lại với nhau được mạ bằng vàng mờ. Giường có một chiếc màn rất cao – tới 3,35 mét – và ở mỗi trụ nối với các cạnh giường đều có các đầu chụp hình quả thông mạ vàng. Chiếc giường lớn hơn cả giường cỡ California king, và nó là một thế giới huyền bí riêng.

    Khi lần đầu tiên bị mê hoặc bởi chiếc giường, tôi đã thấy nó như một quả cầu vi mô bên trong vũ trụ vĩ mô. Vật thể này chắc chắn không thuộc về thế giới này – nó là một không gian mà người ta tìm đến. Tôi lập tức biết rằng một ngày nào đó mình sẽ sở hữu nó, bởi vì giống như những điều khác (dù rất ít) trong cuộc sống, bạn biết rằng một điều gì đó phải có trong cuộc đời mình.

    Làm thế nào nó đến được với tôi? Pauline bị bệnh tim rất nặng. Bà và Nam tước đã tìm một chuyên gia ở Santa Barbara. Các cuộc hẹn của bà ngày càng trở nên thường xuyên hơn, vì vậy họ đã thuê một tầng tại khách sạn Biltmore. Nam tước muốn nơi ở của bà duy trì sự sang trọng và lộng lẫy mà bà vốn quen sống, vì vậy ông đã chuyển đến đó những món đồ nội thất, tác phẩm nghệ thuật và đồ vật quý giá của bà, hẳn nhiên là cả chiếc giường tuyệt đẹp này. Khi ngày càng yếu đi, Pauline đã thuyết phục Nam tước rằng ông cần một người bạn đời – và Pauline đã tìm thấy một người phụ nữ rất thanh lịch, có văn hóa, tinh tế và xinh đẹp ở Santa Barbara (sau này đã trở thành người tình của Nam tước). Vào buổi sáng, Pauline thường đi dạo trên bãi biển trong những chiếc áo khoác Balenciaga bằng satin duchesse rộng thùng thình, màu sắc tươi sáng, khoác ngoài quần capri và dép lê đồng màu. Bà qua đời vào một buổi sáng năm 1976, tại sảnh khách sạn Biltmore.

    Sau khi bà qua đời, Nam tước đã tặng người tình chiếc giường của Pauline, một đôi dép espadrilles màu xanh và trắng đơn giản, và hai chiếc bát sứ màu xanh và trắng. Nhiều năm sau, người phụ nữ này trở thành khách hàng của tôi, và sau khi biết được sự ám ảnh của tôi, bà đã để lại chiếc giường cho tôi trong di chúc. Chiếc giường đã trải qua quá trình phục hồi kéo dài ba năm để cuối cùng xuất hiện trong nhà tôi như một định mệnh. 

    Khát vọng của tôi được củng cố bởi sự hiện diện của chiếc giường, và tôi luôn ngưỡng mộ thực thể siêu phàm mang tên Pauline de Rothschild, một cô gái đến từ Baltimore sở hữu căn hộ đầu tiên ở New York có trần nhà dát vàng do “phù thủy” trang trí Billy Baldwin thực hiện.

    RELATED STORIES

    FOLLOW US