Vào bất kỳ tối thứ bảy mùa hè nào, Upper East Side của New York thường vắng lặng như tờ. Đó là thời điểm những cư dân giàu có ở khu này rời khỏi thành phố ồn ào, náo nhiệt để về vùng nông thôn thoáng mát hơn. Ngoài tiếng ồn ào của những chiếc taxi đi ngang qua và tiếng chó phốc sóc sủa, các con phố đều vắng lặng. Tuy nhiên, vào một buổi tối tháng Bảy gần đây, người ta có thể nghe thấy âm thanh ầm ĩ từ một đám đông đang nán lại trước khách sạn Carlyle trang nghiêm. Bên trong, một nhân viên bảo vệ đeo tai nghe lịch sự đang điều phối một hàng dài người – một cảnh tượng thường thấy bên ngoài các hộp đêm phía dưới con phố số 14. Họ không đến đây để chờ đợi một DJ nào đó hay khiêu vũ, mà chỉ hy vọng giành được một bàn tại Bemelmans Bar – hộp đêm ra đời vào khoảng năm 1947, nổi tiếng với những bản dương cầm và rượu martini.
Được đặt theo tên của Ludwig Bemelmans – tác giả cuốn Madeline với những bức tranh tường kỳ lạ tô điểm cho không gian rộng 672 foot vuông – quán bar này là dấu tích của Old New York dường như đã bị đóng băng theo thời gian. Những nhân viên phục vụ mặc áo khoác dạ màu trắng và thắt nơ mang những suất khoai tây chiên đến từng bàn trong khi ban nhạc jazz chơi những bản nhạc từ Great American Songbook, giống như cách mà họ đã làm trong 75 năm qua. Dịch vụ chu đáo và khung cảnh sang trọng của Bemelmans đã khiến nơi đây trở thành chốn yêu thích của các thế hệ Upper East Siders, từ Jackie O và Brooke Astor cho đến những nhân vật thuộc tầng lớp thế phiệt trâm anh.
Tuy nhiên, dòng người vào tối thứ Bảy này không phải là những người dân địa phương tụ tập vào cuối tuần, dù một số ít trong số đó có thể hiện diện tại quán bar này. Bên cạnh những vị khách quen đeo trang sức Van Cleef & Arpels và vận đồ Tom Ford còn có những quý cô GenZ đang chụp ảnh tự sướng, một anh chàng tóc búi đang nhét tờ 20 đô-la cho nghệ sĩ piano, và một chàng hipster mang theo một cuốn sách bìa mềm Machado de Assis. Tất cả họ đều là một phần của nhóm nhân khẩu học mới đến từ trung tâm thành phố, Brooklyn và xa hơn nữa – những người đang muốn tìm kiếm những trải nghiệm giải trí thú vị.
Kể từ khi Bemelmans mở cửa trở lại sau lệnh phong tỏa, lượng khách hàng trẻ tuổi đến đây đã tăng vọt để tận hưởng hương vị Manhattan của một thời quá vãng. “Trước đại dịch, chúng tôi chưa bao giờ thấy có cảnh xếp hàng như thế này. Còn bây giờ, những hàng dài kéo đến tận Đại lộ Madison hàng đêm.” – Tony Mosca, giám đốc mảng F&B của Carlyle, cho biết. Đám đông bắt đầu đến sớm nhất là từ 3 giờ chiều và tiếp tục như vậy cho đến khi nhà hàng đóng cửa.
“Mọi người có thể kết nối với nhau nhiều hơn trong môi trường này hơn là một hộp đêm chẳng hạn,” – Mosca nhận xét về độ “hot” của quán bar sau nhiều tháng giãn cách xã hội. Và trong khi Bemelmans nổi lên như một địa điểm mới hấp dẫn nhất của thành phố, những làn sóng tương tự cũng được nhắc đến tại St. Regis’s King Cole Bar và Plaza’s Palm Court – hai địa điểm nổi tiếng khác trong ấn phẩm Social Register ở Hoa Kỳ.
Bất chấp nguy cơ suy thoái kinh tế và tất cả những bàn tán về hậu quả tàn khốc của lạm phát, tài sản của người giàu vẫn không ngừng gia tăng – dù đó là giới quý tộc hay những anh tài với trình độ học vấn cao. Những đôi giày thể thao đang được thay thế bằng những đôi giày lười giá rẻ, nội thất theo chủ nghĩa hiện đại đang được bọc bằng loại vải chintz và lụa chinoiserie, các bác sĩ thú y ở Hamptons đang chuyển đến Palm Beach. Tất cả những cái bẫy truyền thống của giới thượng đẳng đang gây ấn tượng mạnh với nhiều người không biết Andover hay Exeter. Đó là về hình ảnh của sự giàu sang chứ không phải về văn hóa.
Những người có ảnh hưởng thuộc GenZ trên TikTok đã gọi nó là #oldmoneyaesthetic, một thuật ngữ bắt đầu thịn h hành vào mùa xuân năm ngoái và cùng với #oldmoney – hashtag đã thu hút được hơn 1,8 tỷ lượt xem trên mạng xã hội. Những “trọng tài” kỹ thuật số này đã dành vô số video cho chủ đề này – chủ yếu là các đoạn phim dựng sẵn bằng hình ảnh về lâu đài trang nhã, bãi cỏ tennis được cắt tỉa cẩn thận, người mẫu mặc áo sơ mi trắng sắc nét, v.v.- để tôn vinh nó như mục tiêu cuối cùng của phong cách sống. Thông thường, thế giới này trái ngược với những gì được coi là “Sự giàu có California”: một phiên bản của sự sung túc được tích lũy nhanh chóng và thường gắn liền với sự quyến rũ của Hollywood. “Tại sao lại là người giàu ở California khi bạn là dân giàu ở Connecticut?” – tài khoản @eileen_darling đặt câu hỏi.
Dù chưa bao giờ lỗi thời, nhưng kể từ sau đại dịch, kiểu giàu có kín đáo này đã trở thành “mốt”. Khái niệm “old money” (khái niệm chỉ sự lịch lãm, tự tin mà không cần phải khoe khoang) đã tồn tại từ lâu – lâu hơn nhiều so với các trận bóng polo và trường tư thục. Tuy nhiên, trên thực tế, cụm từ này thực sự được nhắc đến vào cuối thế kỷ 19. Cuộc cách mạng công nghiệp chứng kiến sự gia tăng giá trị tài sản với tốc độ chưa từng thấy của giới thương nhân – những người tích lũy được khối tài sản ngang ngửa với những tài sản đã được tạo dựng và truyền lại qua nhiều thế hệ. Đặc biệt ở Mỹ, gu thị hiếu Thanh giáo của các hậu duệ Mayflower nổi tiếng hoàn toàn trái ngược với sự thái quá theo phong cách baroque của đám nhà giàu mới phất. Thời đại vàng son (The Gilded Age) của HBO vô tình đã nâng cuộc chiến phong cách này lên một đỉnh cao mới.

Bất chấp nguy cơ suy thoái kinh tế và tất cả những bàn tán về hậu quả tàn khốc của lạm phát, tài sản của người giàu vẫn không ngừng gia tăng – dù đó là giới quý tộc hay những anh tài với trình độ học vấn cao.
Vào thời của nữ nghị sĩ Anh Astor, ranh giới giữa “old money” và “new money” là rất rõ ràng. Tuy nhiên, giờ đây, mọi thứ đang trở nên u ám hơn. Nếu những gia tộc Vanderbilts, Rockefellers và Morgans của đầu thế kỷ 20 đã xô đổ cánh cổng để bước vào thế giới thượng lưu thì giờ đây họ chính là những “gatekeeper” – những người gác cổng của ngôi đền thượng lưu ấy, chưa nói đến chuyện tiền điện tử có thể khiến ngay cả khối tài sản công nghệ cũng trở nên lạ kỳ.
“Thời đó đã qua rồi” – Nick Mele, một nhiếp ảnh gia ở Palm Beach và là một tay chơi giàu có thường đi nghỉ ở Newport rất chuộng phong cách chụp ảnh giới thượng lưu của Slim Aarons, cho biết. “Khi nói về old money, chúng ta không nói về nguồn tiền của bạn đến từ đâu hoặc nó thực sự tồn tại bao lâu, mà là về tư duy.” Nơi bạn theo học hoặc câu lạc bộ bạn tham gia có thể vẫn có dấu ấn, nhưng đó không phải là tấm vé vào cửa. Ông tiếp tục: “Phần lớn chúng ta đang hiện diện trong một chế độ nhân tài. Và đó là sự trân trọng các giá trị truyền thống.”
Cụm từ đó có thể là câu cửa miệng của các chính trị gia bảo thủ, nhưng khi nói đến sự tiếp nhận mới này về phong cách “old money”, nó được sử dụng theo nghĩa đen. “Old money” giờ đây ít liên quan đến nguồn gốc tài khoản ngân hàng của một người mà liên quan nhiều hơn đến việc chủ nhân sẽ chi tiêu vào đâu. Có vô số tài khoản TikTok dành riêng cho khái niệm này; một số là phù hợp (Brunello Cucinelli, Hermès, horses) trong khi số khác gợi sự nghi ngờ về độ tinh tế (Banana Republic, reading, continental breakfasts).
DW, một thanh niên châu Âu tự nhận mình đứng sau @oldmoneyaddicted, người từ chối cung cấp tên, tuổi chính xác hoặc vị trí địa lý, cho biết: “Một số người nghĩ rằng đó chỉ là một điều: tiền bạc, thương hiệu hay vẻ ngoài”. Anh tuyên bố mình sinh ra trong một gia đình có lịch sử lâu đời với phả hệ đầy đủ, và điều này đã truyền cảm hứng để anh chia sẻ những hiểu biết sâu sắc của mình về “old money” với 68.900 người theo dõi TikTok. “Còn nhiều hơn thế nữa: trình độ học vấn của bạn, cách cư xử, cách tránh được sự soi mói khi đeo chiếc Patek Philippe trên cổ tay… Nói tóm lại, đó là bí quyết trở thành một quý ông đích thực.” Ít nhất về mặt phong cách, sự đồng thuận chung của Internet là: Old Money là phong cách thanh lịch trường tồn.
Edith Wharton, tiểu thuyết gia có thể được coi là Robin Leach của thời đại bà sinh sống, đã nêu ra ý tưởng này trong cuốn The Decor of Houses năm 1897, một câu hỏi của thời Victoria tương đương với “làm thế nào để có được diện mạo” của thời TikTok. Được viết như một lời phản đối “sự thô tục trong phong cách trang trí hiện tại” của những kẻ hãnh tiến mới phất, cuốn sách cho thấy nội thất của những người giàu có từ thời Phục hưng, chứng minh rằng gu thẩm mỹ hoàn hảo luôn gắn với những nguyên tắc trường tồn: tỷ lệ, tính thực tế, chất lượng.
Mimi McMakin, một nhà thiết kế nội thất và là người gốc Palm Beach thế hệ thứ tư, cho rằng diện mạo là khái niệm chỉ sự “sạch sẽ, đơn giản và đẹp với làn da rám nắng”. McMakin, người cùng với con gái Celerie Kemble mới cải tạo Khách sạn Colony – một không gian nghỉ dưỡng sang trọng, tinh tế với giấy dán tường de Gournay và hồng hạc được giới sành điệu lựa chọn đăng lên Instagram – ủng hộ Wharton khi cho rằng phong cách trang trí old money không phải là một phong cách cụ thể, mà là một hệ tư tưởng.
Điều này đưa chúng ta trở lại nguyên tắc chủ đạo của phong cách sang trọng thầm lặng (quiet luxury). Trong thời trang, nguyên tắc này được hiểu là những thiết kế tối giản – áo sơ mi cài cúc bằng vải oxford, áo blazer xanh, áo len Shetland – mà ít nhiều vẫn không thay đổi kể từ lần đầu tiên chúng xuất hiện trên sân trường tư thục thuộc nhóm Ivy League một thế kỷ trước. “Vẻ đẹp cổ điển vẫn luôn trường tồn. Sự sang trọng thầm lặng đang được giới trẻ ưa chuộng” – Zachary Weiss, chuyên gia tư vấn thương hiệu với 38.100 người theo dõi trên Instagram, cho biết.
Ngay cả những tín đồ thời trang sành điệu cũng bắt đầu mày mò với những quy tắc nghiêm ngặt của phong cách preppy. Vào mùa xuân năm 2022, bộ sưu tập Miu Miu của Miuccia Prada đã gây sốt với kiểu quần chinos cạp trễ, váy xếp ly và áo len dệt kim. Vào mùa thu, Alessandro Michele của Gucci đã diện những chiếc áo khoác len và áo vest bằng vải tuýt, trong khi Hedi Slimane của Celine lại mang đến chút phong cách punk-rock táo bạo cho những chiếc áo khoác polo và áo len Fair Isle. Thom Browne, nhà thiết kế thời trang preppy tận tâm nhất, đã nâng phong cách này lên đến đỉnh điểm trong bộ sưu tập gần đây nhất của mình, với những chàng trai đeo cà vạt, quần jockstrap bằng vải grosgrain và bộ suit váy bouclé dành cho phụ nữ ăn trưa (ladies-who-lunch, cụm từ thường được sử dụng để mô tả những người phụ nữ khá giả, ăn mặc đẹp cho các bữa ăn trưa theo kiểu giao tiếp xã hội, thường là trong tuần làm việc) – một diện mạo mà người ta có thể tưởng tượng sẽ không nổi bật ở bất kỳ câu lạc bộ đồng quê nào, ngoại trừ ở Fire Island.
Justin Berkowitz, giám đốc trang phục nam tại Bloomingdale’s, cho biết: “Chúng tôi đang chứng kiến sự hồi sinh của thứ mà tôi gọi là tân preppy. Đây không phải là phong cách cổ điển mà bạn từng biết qua cuốn The Preppy Handbook.” Ông chỉ ra các nhà thiết kế Mike Amiri và Rhuigi Villaseñor của Rhude, những người đang kết hợp các thiết kế kinh điển như áo bóng bầu dục và áo khoác varsity với phong cách thời trang đường phố. Trong khi phong cách preppy quay trở lại gần như cứ sau 10 năm, Berkowitz lưu ý rằng “điều thú vị hơn về sự lặp lại này là chúng ta đang thấy một hệ tư tưởng đa dạng hơn được kết hợp vào [các phong cách cổ điển]”.
Kết quả là, những người từng coi phong cách Ivy là nhàm chán và chỉ dành cho giới thượng lưu đang phải suy nghĩ lại. Việc phản biện lại tất cả những gì bảo thủ, cũ kỹ có thể thực sự là điều thú vị. Một trong những quán bar/vũ trường ấn tượng nhất mới khai trương gần đây ở New York là Nines đã trở thành lựa chọn thay thế cho một điểm đến trước đây mà giới thời trang thường xuyên lui tới. Weiss cho rằng sự thay đổi này lại rõ ràng nhất ở các hộp đêm dành cho nhạc disco và DJ. “Bạn biết đấy, vẻ ngoài ‘old money’ sẽ giúp bạn “độc, lạ” hơn nhiều so với việc dát lên người cả đống đồ hiệu Balenciaga,” – anh nói về những chính sách “phân biệt đối xử” nhất đối với những ai muốn gia nhập câu lạc bộ. “Tại một thời điểm nào đó trong đời, nếu tôi xuất hiện với vẻ ngoài bình thường, họ sẽ nói, ‘Không được, đồ mọt sách.’ Còn bây giờ, vẻ ngoài ấy được đánh giá cao.”

Việc đóng cửa và giãn cách xã hội thời đại dịch đã tạo điều kiện để những sở thích của lớp người chuộng phong cách old money tìm được công chúng mới. Nghiên cứu của NPD chỉ ra rằng doanh số bán bộ gậy chơi golf năm ngoái ở Mỹ đã tăng 37% so với năm trước và một nghiên cứu về những người chơi golf có độ tuổi trung bình là 30 cho thấy rằng số vòng chơi của người trẻ tuổi đạt mức cao kỷ lục. Sự gia tăng tương tự cũng được ghi nhận trong môn quần vợt và chèo thuyền, và đó là năm duy nhất trong hơn một thập kỷ chứng kiến sự gia tăng số lượng người mua thuyền lần đầu.
Theo đó, con số câu lạc bộ du thuyền và câu lạc bộ golf đã bùng nổ. Hiệp hội Câu lạc bộ Quốc gia, một nhóm vận động hành lang đại diện cho 420 câu lạc bộ tư nhân, bao gồm cả các tổ chức có uy tín như Everglades và Winged Foot, đã chỉ ra rằng số lượng thành viên đã tăng hơn gấp đôi kể từ khi đại dịch bùng phát. Ở những nơi giàu có trên khắp nước Mỹ, có không ít câu chuyện về những cặp đôi mà hai năm trước lẽ ra có thể tham gia bất kỳ câu lạc bộ nào nhưng giờ đây lại phải nằm trong danh sách chờ. Mặc dù NCA không theo dõi độ tuổi của các thành viên câu lạc bộ, nhưng vị chủ tịch Joe Trauger cho biết rằng tại câu lạc bộ ở Washington, D.C. của ông, “nhân khẩu học chắc chắn đang ngày càng trẻ hơn và đó là điều mà chúng tôi đang thấy đang nổi lên như một xu hướng ở khá nhiều nơi.”
Nhiều người coi đại dịch như một cơ hội để xem xét lại mối quan hệ của họ với cuộc sống văn phòng. Như Weiss nhận xét, “những bộ trang phục này cho thấy phong cách sống của bạn đang vượt ra khỏi không gian làm việc.” Làn sóng nghỉ việc của giới công chức văn phòng – một cuộc khảo sát gần đây của McKinsey ước tính rằng 40% người lao động đang cân nhắc khả năng bỏ việc – khiến việc tận hưởng những điều tốt đẹp hơn, hay điều mà giới trẻ gọi là chăm sóc bản thân, trở nên phổ biến hơn. Văn hóa công sở hối hả đã nhường chỗ cho văn hóa giải trí.
Cuộc sống thời giãn cách khiến mọi người nhận ra rằng họ muốn không gian sống của mình trở thành một nơi tôn nghiêm, nhưng không phải là một tu viện lạnh lẽo. Không giống như phong cách tối giản Scandi đã thống trị thiết kế phổ biến trong những năm gần đây, phong cách trang trí cổ điển old money đang được ưa chuộng.
Miles Redd, nhà thiết kế nội thất, cho biết: “Mọi người nghĩ rằng nó thật ngột ngạt. Nhưng tất cả đều hướng đến sự thoải mái và thiết thực: Những tấm thảm Ba Tư giữ được độ bền và không bám bụi bẩn, vải chintz cũng vậy; giường có màn che giúp tránh gió lùa và tạo cảm giác ấm cúng khi ngủ.”
Tính tối giản của old money khiến phong cách này trở nên dân chủ một cách đáng ngạc nhiên, và đặc biệt đối với một thế hệ chỉ được thừa hưởng một hành tinh đang suy tàn, nó đang trở nên bền vững. Williams nói rằng những người buôn bán đồ cổ mà cô biết đã có một năm thành công nhất từ trước đến nay, đồng thời lưu ý rằng những người trẻ tuổi hiện là đối tượng thường xuyên mua đồ cổ ở Connecticut hoặc Atlanta. Redd cũng cho biết rằng các khách hàng trẻ tuổi của ông đang quan tâm nghiêm túc đến việc sưu tập, mua hàng tại các cuộc đấu giá hoặc tại Masterpiece, TEFAF và các hội chợ khác. “Điểm mấu chốt là: Những thứ được làm vào thế kỷ 18 đều là sự kết tinh của tay nghề khéo léo mà ngày nay bạn khó mà tìm thấy,” – ông nói. “Và, nếu thông minh, bạn có thể mua được nó với giá thấp hơn rất nhiều so với một thứ mới.”
“Ở Newport, một chiếc xe cũ được đánh giá cao hơn một chiếc Porsche hay Range Rover cáu cạnh” – Mele cho biết. Đối với ông, sự khác biệt giữa old money và new money nằm ở những vết nứt trên tường và những vết sứt mẻ trên đồ sứ. “Đã có một xu hướng thực sự là mọi thứ đều trở nên hoàn hảo, đặc biệt là với Instagram. Mọi người đều muốn đưa ra ý tưởng rằng cuộc sống của họ rất nguyên sơ và không có món đồ nào bị lạc lõng. Đó thực sự không phải là phong cách thẩm mỹ old money.”
Richard Thompson Ford, giáo sư luật của Đại học Stanford và là tác giả của Dress Codes: How the Laws of Fashion Made History, hoài nghi rằng việc “quay xe” trở về với những giá trị cũ này một phần là phản ứng đối với thời trang nhanh và những người có ảnh hưởng đang thống soái cõi mạng.
“Một mặt, những điều đó có liên quan đến thói hợm hĩnh,” – ông nói về khái niệm về cách thể hiện “phù hợp”. “Mặt khác, có thể cho rằng có một lời chỉ trích về việc tiêu thụ quá mức một cách thô bỉ mà chúng ta có thể liên tưởng đến nhà Kardashian trong series phim truyền hình ăn khách The Kardashian.”
Trang phục thường nhật là hiện trạng phổ biến ngay cả trước đại dịch, nhưng sau đại dịch, trang phục trang trọng có sự mới lạ. “Thời trang nam dạo phố đã thống trị suốt 10 năm qua; nhưng giờ đây, chúng tôi bắt đầu thấy điều đó đang thay đổi” – Berkowitz của Bloomingdale’s cho biết, đồng thời lưu ý rằng khách hàng đang ngày càng chi tiêu nhiều hơn cho việc đánh bóng, theo cả nghĩa bóng và nghĩa đen. “Chúng tôi đã chứng kiến sự hồi sinh mạnh mẽ của giày công sở, giày đế bệt và áo hoodie.”

Angie Mar, đầu bếp và chủ sở hữu của Les Trois Chevaux, một nhà hàng ấm cúng ở West Village ấm cúng với nhóm khách hàng giàu có cũng như ẩm thực cao cấp, cho biết: “Có rất nhiều nhà hàng ở New York, nhưng có rất ít nơi bạn thực sự có thể dùng bữa”. Mặc dù Mar đã trở nên nổi tiếng với bánh mì kẹp thịt và sườn tại Beatrice Inn, nhưng khi đến thời điểm mở cửa trở lại sau lệnh phong tỏa, cô đã quyết định thay đổi chiến thuật và “mang lại một chút vẻ hào nhoáng cho thành phố”.
Mặc dù có vị trí đắc địa ở trung tâm thành phố, nhưng Les Trois Chevaux lại mang tinh thần của một khu vực ngoại ô. Một chiếc đèn chùm của khách sạn Waldorf Astoria cũ, một bức thạch bản của Picasso và sự bố trí của một trong những chuyên gia cắm hoa yêu thích của Anna Wintour đã tạo tiền đề cho các thực đơn cố định cao cấp, có giá từ 250USD, bao gồm món mousseline chân ếch và món ballotine gà mà tôm hùm – một món đặc biệt kiểu Pháp phức tạp mà ngay cả các đầu bếp người Pháp cũng gần như bỏ qua để có được món ăn bình dân hơn.
Tương tự như vậy, Grill, nhà hàng toạ lạc tại không gian Four Seasons cũ thuộc Tòa nhà Seagram, đã mang lại những thú vui của một thời quá vãng như tôm hùm nướng Newberg và Alaska. Ở Los Angeles, Horses đã phục hồi lại món ăn chủ yếu trên Đại lộ Sunset gần một thế kỷ với nét đặc trưng của câu lạc bộ, những món ăn được yêu thích trên mạng xã hội Swifty’s và 21.
Không chỉ đồ ăn mới hấp dẫn: Les Trois Chevaux là một trong nhiều nhà hàng trên toàn quốc đã khôi phục quy định về trang phục. Mar coi đó là một cách để nhắc nhở thực khách rằng một bữa ăn ngon không chỉ có việc ăn uống, mà còn là một trải nghiệm. Vì vậy, một bữa tối không khác gì việc bạn đi xem opera.” – Mar chia sẻ.
“Phong cách old money chiếm một vị trí mạnh mẽ, mang tính biểu tượng trong văn hóa Mỹ.” – Ford nói về xu hướng lãng mạn hóa vẻ ngoài. “Người ta hoài niệm về một quá khứ ngây thơ hơn… [để] tưởng tượng xem cuộc sống như một người có đặc quyền sẽ như thế nào vào thời điểm mà ảnh hưởng và quyền lực đạo đức của nước Mỹ là điều mặc định.” Tất nhiên, bức tranh lý tưởng đó thậm chí chỉ là một lớp vỏ ngoài. Ngày nay, trước các phong trào công bằng xã hội như Black Lives Matter, thật khó để dung hòa sự trỗi dậy của phong cách cổ điển với thời điểm chúng ta đang sống. Điều đặc biệt đáng ngạc nhiên là GenZ – thế hệ đúng đắn nhất về mặt chính trị – lại nhiệt tình tham gia môn bóng vồ, môn thể thao dành cho giới quý tộc châu Âu.