Jaguar XK120 xuất hiện lần đầu tiên vào năm 1948 dưới dạng một chiếc roadster hai chỗ với hiệu suất đủ sức thách thức bất kỳ chiếc xe thể thao nào lúc bấy giờ. Không lâu sau, vào năm 1951, phiên bản coupe mui cứng (FHC) ra đời, và đến năm 1953 là bản mui mềm (DHC).

Cả ba phiên bản đều sở hữu thân xe với những đường cong tuyệt đẹp, ấn tượng không kém khối động cơ bên trong – vốn không chỉ mạnh mẽ mà còn đáng tin cậy. Thị trường Mỹ khi đó mới bắt đầu cảm nhận sức hút của xe thể thao châu Âu, khi những chiếc MG đầu tiên được mang về bởi các binh sĩ sau chiến tranh. Những chiếc xe thể thao gọn nhẹ của Anh nhanh chóng khiến giới đuaxemêmẩn,vàmởđầucho làn sóng nhập khẩu xe từ Anh, Đức, Ý và Pháp vào Mỹ.

Với chiếc Jaguar XK120, những đường viền cổ điển và động cơ 4 xi-lanh yếu ớt của MG được thay thế bằng một thiết kế khí động học và khối động cơ 6 xi-lanh thẳng hàng 3.4 lít, hai trục cam, cho công suất gần 160 mã lực. Gói trang bị đặc biệt Special Equipment (SE) giúp nâng công suất lên gần 180 mã lực.

Theo nhà sản xuất, XK120 có thể đạt tốc độ 120 dặm/giờ – con số đầy tự hào được lấy làm tên mẫu xe. Khi ngừng sản xuất vào năm 1954, đã có hơn 12.000 chiếc XK120 (bao gồm tất cả các biến thể) được ra đời, mở đường cho mẫu XK140, và sau đó là XK150 vào năm 1958, rồi được kế nhiệm bởi huyền thoại E-Type năm 1961. Trong ba biến thể – mui trần, coupe và mui mềm – chiếc nào đẹp nhất vẫn là đề tài gây tranh cãi, nhưng giá trị thị trường thường được chứng minh qua câu nói của giới sưu tầm: “Khi mui hạ xuống, giá bán tăng lên.”